Viết cho một miền nhớ không tên
Chuyện chúng mình nào đã có gì đâu Chỉ là em thật lòng yêu, nên em quá vội Còn anh... vào một phút giây bối rối Chút xao lòng...anh đã nhận lời yêu. Chuyện chúng mình nào đã có bao nhiêu Chỉ là em quá yêu nên có nhiều ngộ nhận Nước mắt rơi khiến lòng em mặn đắng Em cứ ngỡ rằng... anh cũng rất yêu em. Chuyện chúng mình... Ừ thì rất mong manh Hà Nội chiều nay nắng xanh màu cổ tích. Em chẳng trách anh đâu vì chúng mình đã rất thật Vì tình yêu nào có lỗi bao giờ. Anh có về Hà Nội buổi chiều mưa Xin hãy nhớ đến những buổi chiều nắng Cà phê quen sao em thấy lòng mằn mặn Chuyện chúng mình... nào đã có gì đâu? [Viết cho một miền nhớ không tên - batuocsaigon]