TIN VÀO MÙA XUÂN!


Khi giọt sương cuối cùng òa vỡ đón ban mai
Là khi tiếng chim trong bụi mận gai đã không còn thao thiết
Bao khổ đau nằm yên trong tiểu thuyết
Sang trang!

Đêm không hoang mang là buổi sáng huy hoàng
Dĩ vãng chẳng hóa vàng trên dòng sông nước mắt
Em mạnh mẽ hơn sau tháng ngày thất bát
Biết khát cơn mưa rào tưới mát những
mong manh

Em cởi áo mùa Thu mặc bản ngã tung hoành
Không có một đức hạnh nào đủ sức giam cầm khiến đàn bà bức tử
Chỉ có sự hồi sinh quật cường như thác lũ
Con hổ bạo tàn rồi cũng biết tự thú trước bình minh!

Ta là kẻ phàm phu chẳng lẽ đôi chân không bước qua nổi một cuộc tình?
Không có cuộc hành trình nào khổ đau là vô nghĩa
Nên dẫu tàn phai có buông lời mai mỉa
Thì em vẫn...
TIN VÀO MÙA XUÂN!

Nếu những huyền diệu ái ân người đã giũ bỏ, bất cần
Diễm mộng gối chăn em dành phần kẻ khác
Em không muốn làm một tên hèn nhát
Tự tạc tượng mình thành đá vọng cố nhân

Không!
Em son phấn lại đời mình để xuống phố với mùa Xuân
Vén ánh trầm luân thấy mình còn phúc đức
Và bình yên chỉ chờ nơi cõi thực
Ký ức mù lòa không rực sáng tương lai

Để em còn đưa đón với chiều say
Thấy mây vẫn bay và gió trời vẫn thổi
Dẫu ngực có quặn bao đêm
và bao nhiêu lần tóc rối
Tin vào lòng mình thì em vẫn vậy...
Tinh khôi!
~Ngọc Nhu~

Comments

Popular Posts