Viết cho những người yêu Hà Nội tháng 3


Tôi yêu Hà Nội tháng ba
Hoa sưa trắng dịu dàng như con gái
Những con đường vòng chạy mãi 
Quanh co ngang dọc lối tôi về
Nơi cuối đường Hoa ban tím như lời thề
Của người đàn bà đa đoan giữa cuộc đời duyên nợ
Những thân cây trụi trần trong nỗi nhớ
Hà Nội mở rộng lòng mình chỉ để ôm tôi
Lỡ có một ngày nào đó quá xa xôi
Tôi trở về góc đường bằng nỗi nhớ
Mặc hoa sưa trắng trời vẫn nở
Mặc nhớ thương vương những lối đi dài.
Mặc Hà Nội vẫn khoác trên mình chiếc áo vàng phai
Góc quán cũ với những điều chẳng cũ
Những người thương tôi trong từng ngăn nỗi nhớ
Chưa xa mà đã bâng khuâng!
Nghinh Nguyễn

Comments

Popular Posts