Chênh vênh


Anh có nghe không?
Từng đàn chim đã về trên mái ngói
Mà những điều em từng mong mỏi
Giờ bỗng hóa hư vô.

Lòng em dạt dào như sóng xô
Thương biết mấy cho vừa lòng đang nhớ?
Em đã yêu trong từng hơi thở
Nỗi đợi chờ vươn nơi đáy mắt trong

Đâu ai muốn đời mình mãi long đong
Thân con gái giữa mười hai bến nước
Mỗi bước chân em nghe dài thường thượt
Chậm một giây thôi là lỡ bước sang đò.

Em đã giấu riêng em một nỗi lo
Lỡ một ngày anh không về đây nữa
Con thuyền đang yên bây giờ nỗi gió
Đôi tay gầy em biết chèo chống làm sao?

Có chăng còn một chút hanh hao
Giữa mùa Đông tìm đâu ra màu nắng
Em sợ lòng em rồi đây chết lặng
Những đợi chờ sợ đổi lấy mong manh

Comments

Popular Posts