CUỐI ĐÔNG
Cuối Đông nghe gió chuyển mùa
Nghe cây đâm lộc, nghe mưa dỗi hờn
Để Xuân mặc áo mới hơn
Cho mai đào thắm, bướm vờn, én bay
Em tôi tóc mượt xõa dài
Má hồng, môi đỏ, mắt nai thôi buồn
Nụ cười sẽ mãi tươi luôn
Niềm vui rực rỡ trên khuôn mặt tròn
Cuối Đông nỗi nhớ héo hon
Em về khăn cổ quấn tròn tinh tươm
Vườn xưa hoa cải vàng ươm
Tuổi em mười bảy môi thơm, má hồng
Em về đưa tiễn mùa Đông
Cho Xuân theo đến ấm nồng thơ anh
Thơ anh cần chút nắng hanh
Có em, thơ bỗng hóa thành...mùa Xuân !
Comments
Post a Comment